Giữa những khối nhà ống dày đặc đến bức bối, mình quyết định lựa chọn một thiết kế khác biệt, giao thoa giữa kiến trúc tân cổ điển người Pháp từng mang đến với Việt nam và cảm hứng vùng miền, hay chính là vẻ đẹp Đông Dương hiện tại.

Mình quyết định thay vì xây phủ toàn bộ diện tích đất, công trình được bố trí lùi lạ, chừa một khoảng sân nhỏ, một khoảng thở cũng là một khoảng không cần thiết để ngôi nhà khoe được diện mạo.

Mỗi tầng đều để lại những không gian ban công, tuy nhỏ, những đóng vai trò quan trọng, như một khoảng đệm không khí, che nắng và giảm bớt lượng nhiệt tác động vào bên trong công trình.

Gam màu trắng chủ đạo, những đường phào chỉ duyên dáng, những lan can sắt uốn,… các chi tiết của hiện đại và cổ điển được lồng ghép, đan xen vào nhau.

Ngôi nhà là món quà của vợ chồng mình dành cho bố mẹ, là một chốn yên bình, để lại sau cánh cổng tất cả những ồn ào và xô bồ của phố thị, chỉ còn lại những thanh lịch nét hoài cổ gợi nhắc những ký ức xưa cũ êm đềm.
Một số hình ảnh khác về ngôi nhà










